Còn tăng Quốc Phiên (1811 – 1872), một người tụ họp được các nét thâm thúy của Nho gia và sự nhạy bén của Đạo gia thì cho rằng: khi đối diện mang vận mệnh, nhẫn nại chừng như là cách thức độc nhất vô nhị để đi đến thành công. Hàn Tín 229 – 196 TCN) là đại tướng quân của hoàng đế Lưu Bang, 1 trong các công thần khai quốc của nhà Hán. Điển tích "chịu nhục chui háng" của ông khiến cho hậu thế còn phải đàm đạo hàng ngàn năm, khen ngợi hàng nghìn năm vì tâm đại nhẫn và khả năng nhẫn chịu hoàn hảo. Muốn làm cho việc lớn, thực thụ phải có tâm đại nhẫn.
Riêng người viết thì cảm nhận rằng, nhẫn nại là 1 bí quyết để sinh tồn, với lúc kiên nhẫn chính là một "đại mưu kế", sở hữu khi nhẫn là 1 mẫu "cam chịu", cũng có khi nhẫn là 1 chiếc "trí tuệ". Cho dù thuộc loại nhẫn nại nào thì người với thể nhẫn chịu luôn đáng để kính phục.
Cuối thời Đông Hán, dương gian chia three: Tào Ngụy, Thục Hán, Đông Ngô, anh hào xuất hiện như sóng sau xô sóng trước. mang phần nhiều anh hùng làm rung rinh trời đất, văn mang Gia Cát Lượng, Tư Mã Ý, Quách Gia, nhái Hủ… võ với Lã Bố, Quan Vũ, Trương Phi, Triệu Vân, Điển Vi…
các anh hùng được truyền tụng trong giai đoạn lịch sử đặc trưng đấy hầu như đều dựa vào 1 chữ "nhẫn" để hành xử trên đời và mưu cầu nghiệp lớn. hiện giờ, chúng ta hãy cùng nhìn lại 6 nhân vật mang tâm "đại nhẫn" nức tiếng nhất trong "Tam Quốc diễn nghĩa" qua một số kiến giải dưới đây.
1. Tư Mã Ý người có thể nhẫn chịu thành công nhất
Trong "Tam quốc diễn nghĩa" Tư Mã Ý được mệnh danh là "ông vua nhẫn nhịn". Tư Mã Ý là trọng thần phò tá bốn đời quân vương nhà Tào Ngụy, thời trẻ sớm đã bị Tào tháo coi là mầm mống nạt dọa cho cơ đồ nhà Nguỵ. lúc về già, ông được Nguỵ đế Tào Duệ trước khi hấp hối ủy thác, gửi gắm nghĩa vụ quan yếu, khiến cho phụ chính đại thần cho hoàng đế mới.
Sự "nhẫn nhịn âm thầm" trong 50 năm của ông là để chứng minh rằng bản thân mình là 1 trung thần trong mắt những hoàng đế nhà Nguỵ. rút cuộc tới lúc hơn 70 tuổi, Tư Mã Ý đột ngột làm cho binh biến, nắm lấy đông đảo quyền lực, tái diễn lại màn kịch soán ngôi của Tào dỡ đối với nhà Hán trước kia. Đọc đầy đủ "Tam Quốc diễn nghĩa" (La Quán Trung), chúng ta thật sự thấy thán phục Tư Mã Ý.
Ở Tư Mã Ý tập kết thiên tài hoàn hảo động địa kinh thiên của Gia Cát Lượng, ý chí hùng bá trần giới của Tào túa, ý chí bất khuất không dừng ko nghỉ của chu du, hay dáng vẻ ôn hoà, nhu mì mà mạnh mẽ của Lỗ Túc… Ông là người thật sự mang thể tiêu dùng "thuật nhẫn chịu" để giấu mình chờ thời, ko để lộ anh tài, sơ hở cho đối thủ. Đây chính là một trong các nhân vật thành công trợ thời "Tam Quốc".
2. Tào Tháo: Người với khí phách nhẫn chịu nhất
Trong "Tam Quốc diễn nghĩa", hầu như Tào toá để lại cho người đọc ấn tượng là 1 con người tàn ác và đa nghi. Thực ra để có thể biến Nguỵ quốc trở thành một nước mạnh lâm thời Tam Quốc, ngoài việc mang 1 nhân tài chính trị và quân sự mạnh mẽ, Tào toá còn là người với tâm đại nhẫn và mến mộ người tài.

Trong Tam Quốc diễn nghĩa có đoạn Tào túa bị Nễ Hành mắng như tát nước vào mặt, cảm tưởng như muốn chết đi sống lại. Thế nhưng Tào toá vẫn khoan thứ yên ắng với sự suồng sã khiến cho càn của Nễ Hành, thậm chí còn đưa ông ta an toàn đến Kinh Châu có Lưu Biểu.
khi Viên Thiệu tiến công Tào tháo, nai lưng Lâm với giúp Viên Thiệu viết ba bài hịch, mắng chửi tam đại đồng các con phố ông cha nhà Tào dỡ. Thậm chí lúc đọc những bài hịch của trần Lâm, chính Tào dỡ cũng phải vã mồ hôi. Sau này, lúc bắt được è cổ Lâm, Tào tháo dỡ chẳng những tha chết mà còn để ông ta giữ chức trách quan trọng.
Đây chính là tâm đại nhẫn với phong thái vô cùng cao quý của Tào tháo. Vì vậy mà quanh đó ông mới tụ họp nhiều những văn thần võ tướng sở hữu tố chất cao giúp ông biến Tào Ngụy trở nên nước phát triển nhất trong Tam Quốc diễn nghĩa.
three. Tôn Quyền: Người sở hữu tâm đại nhẫn nhìn xa trông rộng
Trong "Tam Quốc Chí" (Trần Thọ), ông được đánh giá như sau: "Tôn quyền khuất thân nhẫn nhục, nhâm tài thượng kế, hữu câu tiễn chi kì, anh nhân chi kiệt hĩ. Cố năng tự thiện giang biểu, thành đỉnh trì chi nghiệp" (Tạm dịch: Tôn Quyền là người mang thể nhận thức được đại cục, với thể chịu nhẫn nhục, biết cách thức sử dụng người tài để thực hành mưu mẹo của mình, với thể đặc thù giống như Việt Vương Câu Tiễn, là người lý tưởng tài giỏi trong những bậc anh hùng. thành ra ông mới có thể kiểm soát được Giang Đông, sở hữu được thành quả và thế lực cơ nghiệp vững chắc).
Tôn Quyền với chí hướng từ thời trẻ, lúc mười tám tuổi đã lên nắm quyền to ở Giang Đông, thay cho anh trai là Tôn Sách chết thật. Do Tôn Quyền có tài, lại chú ý đoàn kết đội ngũ nên nhanh chóng giành được uy vọng, làm cho cục thế Đông Ngô ổn định giữa thời hỗn loàn. Tôn Quyền cũng thiết lập liên minh sở hữu Lưu Bị, rút cục giành thắng lợi trong Trận Xích Bích, được ba phần người đời. Sau Đó, Tôn Quyền còn lấy lại được Kinh Châu (vốn bị Lưu Bị chiếm cứ), chém được Quan Vũ (mãnh tướng, track tune là nhị đệ của Lưu Bị).
Chỉ là một thanh niên nho nhã yếu ớt, chỉ dựa vào 1 vùng Giang Đông sở hữu ba phần dương gian, chỉ bằng 1 chữ "Nhẫn", sau lúc giành thắng lợi ở trận Xích Bích, Tôn Quyền đã kiếm được tất cả lợi lộc, tuyến phố hoàng hùng cứ 1 phương, khiến cho cuộc đời Tam quốc trở nên "thế chân vạc" đích thực.
Năm 220 sau khi Tào tháo dỡ đã chết, Tôn Quyền giành lại được Kinh Châu. khi này tình hình thực lực của Tào Ngụy đã giảm, Tôn Quyền vì để bảo toàn đất đai của nước Ngô, để kìm chân Lưu Bị, nên thậm chí đã khiến việc mà nhân dân Đông Ngô đều cảm thấy mất mặt: chậm triển khai là xưng thần sở hữu Tào Phi.
Mãi cho đến năm 229, Tôn Quyền mới chính thức lên ngôi, dời đô xây dựng cơ nghiệp. Tôn Quyền cũng là 1 trong các bậc đế vương tại vị lâu nhất, sống thọ nhất trong thời Tam quốc, đây mới chính là nụ cười đích thực rút cục của người đại nhẫn với tầm nhìn xa trông rộng.
Từ khóa: Tam quoc dien nghia.
